Trong phim ‘Mặt trời lạnh’, Thân Thúy Hà lột xác bằng hình ảnh người phụ nữ cam chịu sống trong gia đình chồng khắt khe. Nữ diễn viên cho biết nhân vật Như Hương đòi hỏi lối diễn tiết chế, tâm lý phức tạp và chiều sâu cảm xúc mà cô chưa từng thử sức.
PV: Nhân vật Như Hương có điểm gì thú vị đối với chị?
Diễn viên Thân Thúy Hà: Cô ấy là người phụ nữ luôn chất chứa tâm tư, tình cảm dồn nén trong lòng. Từ trước tới giờ tôi đóng nhiều vai tính cách mạnh, hoặc phản diện nhưng đến nhân vật này thì phải kìm nén cảm xúc. Mặt trời lạnh là một trong những bộ phim mà tôi ‘thấm’ được sự ức hiếp của mẹ chồng đối với con dâu, cũng như sự thấp cổ bé họng của một người phụ nữ. Như Hương không thể bộc phát cảm xúc để chống chọi lại, hay là cất lên tiếng nói của riêng mình.
Người phụ nữ không dám vùng lên đấu tranh dễ gây ức chế cho khán giả khi xem phim. Chị có lo lắng điều này?
Điều đặc biệt ở Như Hương là với mỗi người trong gia đình, cô ấy lại mang một biểu cảm khác: khi gặp chồng và mẹ chồng là sự gồng mình, uất nghẹn luôn ở ngưỡng sắp bùng phát nhưng không dám thể hiện. Còn khi ở bên con, cô trở về là một người mẹ dịu dàng, đầy yêu thương. Những chuyển biến tâm lý đó khiến vai diễn này thực sự là một thử thách lớn, nhưng cũng là trải nghiệm diễn xuất rất quý giá đối với tôi.
Chị có gặp khó khăn trong việc thể hiện ngôn ngữ và thoại nhân vật không?
Đạo diễn Lê Hùng Phương yêu cầu thoại phải chắc, phải đúng tâm lý và đúng chất của từng nhân vật. Như Hương là người phụ nữ gốc Đà Lạt, sống trong một gia đình chồng gốc Bắc gia giáo. Vì vậy, tôi phải tìm hiểu kỹ cách nói năng, ứng xử trong bối cảnh đó. Với một người gốc miền Tây như tôi thì thực sự là thử thách. Với phim Mặt trời lạnh, tôi gần như không dám sửa bất kỳ từ nào trong kịch bản. Mọi câu thoại đều phải chuẩn xác tuyệt đối.
Ai là bạn diễn để lại nhiều kỷ niệm nhất với chị?
Trong phim tôi lại có dịp đóng phim cùng anh Quốc Cường. Chúng tôi là bạn diễn lâu năm với nhiều dự án trước đó nên khá hiểu nhau. Ngoài ra, tôi có kỷ niệm với các nhân vật diễn cùng mình như mẹ chồng (NSND Minh Đức), con trai lớn Hoàng Hạc (diễn viên Dũng Hà), con trai nhỏ Sơn Dương (diễn viên Trương Minh Thảo), hay David Lê (diễn viên Hà Kim).
Nếu nói để lại ấn tượng sâu đậm nhất thì chắc chắn là những cảnh quay với mẹ chồng và chồng. Đây là hai nhân vật khiến cuộc đời của Như Hương ‘lên bờ xuống ruộng’. Suốt cả bộ phim, có không ít lần cô ấy muốn phản kháng nhưng cuối cùng lại chọn im lặng vì bị họ nắm được điểm yếu: tình yêu vô điều kiện dành cho hai đứa con trai. Chính vì muốn giữ cho con một cuộc sống trọn vẹn, Như Hương chấp nhận nhẫn nhịn, thậm chí chịu đựng sự miệt thị, khinh rẻ.
Điều gì khiến chị cảm thấy hào hứng hoặc gắn bó khi tham gia bộ phim này?
Thời gian quay phim không dài nhưng có khá nhiều kỷ niệm. Thứ nhất là bộ phim được quay bối cảnh chính tại Đà Lạt – nơi tôi yêu thích. Đà Lạt là thành phố mộng mơ, xinh đẹp nên khi đi quay còn được đi du lịch, trải nghiệm những cung đường đẹp nhất của thành phố hoa. Thứ hai là kịch bản thú vị, mỗi nhân vật trong phim đều có sự chuyển biến rõ nét về tâm lý và hành động qua từng giai đoạn. Thứ ba là vai Như Hương khác biệt với tôi toàn toàn ở ngoài đời nên tôi khá tâm đắc.
Quá trình quay phim ở những bối cảnh xa và thiên nhiên hoang sơ chắc hẳn để lại nhiều trải nghiệm đặc biệt. Chị có thể chia sẻ thêm về điều đó?
Đạo diễn chọn bối cảnh tuyệt đẹp ở sâu trong rừng, phải đi vài chục cây số mới đến. Để quay được cảnh mặt trời mọc thì chúng tôi phải thức dậy và chuẩn bị từ 3h sáng. Sau khi trang điểm, làm tóc thì di chuyển để kịp vào cảnh quay lúc 4h30 sáng. Xung quanh đường đi tối om nên nhiều khi diễn viên chỉ biết đi theo đoàn để vào rừng chứ không biết đang đi đâu. Lên phim có cảnh đẹp nhưng thực chất không diễn viên nào được hưởng sung sướng như suy nghĩ ban đầu (cười).
Cảm ơn những chia sẻ của chị!